Tâm Bình, Tâm An
Nhạc: Nguyễn Anh Trí
Phỏng thơ: Nguyễn Thị Việt Nga
Trình bày: NSƯT Hoàng Tùng
Hòa âm: Chu Chí Nghĩa
———-
Một mình (ứ) một thuyền không
Lênh đênh bờ bến lạ Hai tay mềm như lá
Thả sân si theo dòng.
Nơi bến lạ (mà) con thuyền không…
Lênh đênh, lênh đênh, cứ lênh đênh
Một mình (ư) một thuyền không
Có lạc về bến Lú?
Bờ Giác dẫu cuồn cuộn lũ
Thì sông Mê vẫn bình yên trôi
Cứ Tâm bình là Thế giới Bình Bình yên, cứ bình yên trôi…
Thuyền không, chỉ thuyền không thôi
Lòng người mà không thác đổ,
Chẳng phía nào phong ba.
Vì Tâm an là vạn sự an
Nên sẽ chẳng phía nào có phong ba…
“Tâm bình là Thế giới Bình; Tâm an là vạn sự an”
Một mình (mà) một thuyền không
Thuyền không, thuyền không thôi
“Tâm bình là Thế giới Bình; Tâm an là vạn sự an”
Thuyền không thôi – trôi trôi (ừ..) trôi trôi (hư hư hứ…) trôi -/.